Ngoại trừ vật tư do tất cả các nhà máy Hoa Khê quyên tặng thì Lâm Vân Khê còn bảo Chu Huệ Huệ cùng Khương Yến mua nhiều hủ tiếu đầu và rau quả sạch sẽ đưa tới.
Sau đó còn có những vật tư cần thiết khác như lều vải lớn, túi ngủ, thảm giữ ấm, áo mưa, găng tay, áo khoác, nến. Toàn bộ những thứ này đều là tiền riêng của cô, hơn nửa năm đó đến nay, Hoa Khê phát triển càng ngày càng tốt, Lâm Vân Khê cũng được chia nhiều tiền hơn. Số tiền trong tài khoản của cô, nếu đặt ở thời hiện đại thì cũng là con số mà người ta kiếm cả đời cũng không có được. Huống chi còn là những năm 1970, tiền lương của một công nhân nhân quân cũng chỉ có hai ba mươi tệ, cho nên đây càng là một con số khổng lồ.
Số tiền này đều được làm ra từ người dân, đương nhiên là chúng cũng nên dùng cho người dân.
Đối với chuyện này, Lâm Vân Khê không có chút thương tiếc nào mà còn vô cùng vui vẻ tiêu tiền, tiêu đến yên tâm, tiêu đến khoái hoạt.
Lần này Hoa Khê đã ra tay cứu viện đầu tiên sau khi xảy ra động đất, lấy vung kiếm với sức mạnh đáng kinh ngạc.
Bọn họ quyên tiền quyên vật, tổ chức đội cứu viện đi tới khu thiên tại, trực tiếp leo lên bản tin thời sự, càng được các cấp chính quyền khen ngợi Đây chính là xương sống lưng của xí nghiệp Hoa Quốc, nếu gặp khó khăn thì sẽ lập tức ra tay tương trợ!
Cũng giống với hai từ mà Lâm Vân Khê thường nói trong cuộc họp ở trong xưởng: Trách nhiệm và đảm đương.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT