Đến khi ăn đồ hộp xong thì nước canh hoặc dầu còn sót lại bên trong cũng có thể được dùng để nấu thêm mấy bữa cơm, hơn nữa hương vị còn rất ngon.
Cho nên sản phẩm của Hoa Khê cũng thường xuyên cung không đủ cầu, câu hỏi phổ biến nhất khi mọi người đến cung tiêu xã là đồ của Hoa Khê đã về chưa, như vậy cũng có thể biết được sức nóng của các sản phẩm này.
Nghe vậy, Lâm Vân Khê cười gật gật đầu: “Đúng vậy, tài nấu nướng của tôi cũng được, huống chi chỉ khi làm sản phẩm tốt thì nhà máy mới tiếp tục đi xa hơn được, không phải sao?”
“Quản đốc Lâm nói rất đúng, nó cũng giống như quay phim vậy, cho dù có lòe loẹt thì cũng vô dụng, nội dung bên trong mới quan trọng.” Đạo diễn Trịnh cười ha hả nói.
Lâm Vân Khê vô cùng đồng ý với quan điểm này, bảo sao đạo diễn Trịnh có thể trở thành tổng đạo diễn chương trình cuối năm, hơn nữa các bộ phim qua tay ông ấy cũng vô cùng kinh điển.
Nhân lúc các bác gái đang nấu ăn ở trong phòng bếp, Lâm Vân Khê dẫn Lâm Niệm đi xử lý vết thương trên tay và người của các đồng chí trong đoàn làm phim. Đây đều là do bọn họ tay không dời gạch, xà nhà cùng đất cát, cứu ra từng sinh mệnh một, đúng là những anh hùng đáng kính.
Đạo diễn Trịnh và các nhân viên trong đoàn làm phim đều khen ngợi Ngôn Ngôn rất nhiều: “Hôm nay Ngôn Ngôn thực sự đã giúp mọi người rất nhiều, chỉ dùng lỗ tai nghe thì đã biết có người bị chôn vùi ở chỗ nào.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT