Trừ cái đó ra, Lâm Vân Khê lại đi tới phòng làm việc của mình gọi điện cho hơn chục nhà máy gồm nhà máy đóng hộp, chăn nuôi, nhà máy sữa và thực phẩm. Để những nhà máy này dừng cung cấp cho những chỗ khác mà ưu tiên chuyển hàng tồn kho và hàng sản xuất về khu gặp tai nạn.
Dù sao thì một chút cổ phần trong các nhà máy này cũng thuộc vềm các thôn, liên quan đến trăm ngàn gia đình lấy hàng.
Lâm Vân Khê không thể cưỡng chế yêu cầu mọi người hiến vật tư, nhưng mà tình huống bây giờ khẩn cấp, căn bản là không có thời gian thu thập ý kiến của tất cả mọi người.
Cho nên cô đã hứa hẹn trong điện thoại, cô sẽ gánh chịu hết thiệt hại của các thôn dân, cuối năm chia hoa hồng thì sẽ không chia thiếu một phần cho mọi người.
Bây giờ việc khẩn cấp trước mắt là nhanh chóng chuyển vật tư qua, khi biết tinh bên cạnh xảy ra động đất cực lớn và quyết định của trong xưởng thì tất cả nhân viên đều nhao nhao vén tay áo lên, đi tới thương khố bắt đầu chuyển nguyên vật liệu lên xe có trật tự.
Bình thường cần hơn nửa giờ mới có thể đựng đầy xe hàng, dưới sự cố gắng của mọi người, chỉ cần 10 phút là có thể sắp xếp gọn một chiếc.
Bởi vì trong xưởng không có đủ xe chở hàng cho nên trong đêm, Lâm Vân Khê đã gọi cho văn phòng của chủ tịch tỉnh Khương, hy vọng chính phủ có thể điều một nhóm xe chở hàng đến.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT