Trong xưởng đã quy định rất nhiều lợi ích đối với công nhân nên cho dù các công nhân tăng ca thì cũng sẽ vui vẻ.
Bình thường sẽ nhận lương cơ bản, nếu tăng ca thì sẽ được nhận thêm tiền lương, buổi tối tăng ca thì sẽ nhận được tiền lương gấp đôi. Trừ cái đó ra, ngoại trừ bình thường một ngày ba bữa thì bữa ăn khuya trong xưởng cũng chưa từng bị cắt, cho dù có đến nhà ăn lúc nào thì cũng được ăn đồ nóng, món ngon. Nếu như có người đi làm vượt qua 8 tiếng thì quân đốc phân xưởng cũng sẽ cưỡng chế ép người về nghỉ ngơi.
Vì nghĩ cho sức khỏe của nhân viên mà trong xưởng quy định nghiêm khắc mỗi lần làm việc tối đa 8 tiếng, dù là chuyện này có hại với lợi ích của xưởng. Phương thức quản lý này khiến nhóm nhân viên của Hoa Khê đều rất trung thành, tỷ lệ nhân tài trôi đi cực thấp.
Mà lúc này cũng đã tới ba tháng, Ngôn Ngôn cùng Nguyệt Nguyệt sẽ phải lên đường đi đến một thôn trang nhỏ ở tỉnh C quay phim. Đạo diễn Trịnh cố ý để nhân viên công tác tới tỉnh Z đón hai đứa bé, coi như sắp xếp thỏa đáng.
“Ngôn Ngôn, sau khi tới phải chăm sóc cho bản thân và chị Nguyệt Nguyệt, nhớ là tối nào cũng phải gọi điện báo bình an cho mẹ.”
Hốc mắt Lâm Vân Khê ửng đỏ, không khỏi kéo hai đứa bé vào ngực hôn lấy hôn để, không nỡ buông tay.
Mấy người ba Cố mẹ Cố, ba Lâm mẹ Lâm, Cố Phong cùng Lâm Vân Xuyên đứng ở bên cạnh đều không nỡ, còn có Gia Hào cùng Tử Ngang.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT