Lâm Vân Khê quản lý thời gian rất hợp lý, đồ ăn vừa mới được đặt lên bàn thì Cố Tranh đã chuẩn bị bước vào cửa nhà.
 “Trưa nay nấu món gì ngon thế, từ lúc đứng ở xa thì anh đã ngửi thấy mùi thơm rồi.” Anh ngửi mùi thơm trong không khí, nhướng mày, tâm trạng vui vẻ hỏi.
Bây giờ Cố Tranh đã luyện thành khứu giác siêu cấp bén nhạy, bên trong khu nhà có đông đảo mùi thức ăn, anh chỉ cần ngửi một chút là có thể phân biệt được có phải đồ ăn vợ mình làm không.
Ngôn Ngôn vượt lên trước, giơ cánh tay nhỏ trắng như ngó sen lên, hồi đáp.
“Ba ba, con biết, con biết, mẹ làm cơm bò béo, rất ngon rất thơm, mau tới ăn cơm.” Cậu bé vừa nói vừa dùng hành động dùng lực ngửi ngửi mùi thơm trong không khí, giống như đang dùng hành động để thể hiện mỹ vị của cơm bò béo.
Nhìn dáng vẻ dễ thương của con trai nhà mình, tâm trạng của Cố Tranh càng tốt hơn: “Được, chờ ba rửa tay, rất nhanh.”
Nếu là bình thường thì anh nhất định phải trêu chọc thằng nhóc thúi này một lát, nhưng mà hôm nay không được. Anh cũng đã lâu không được ăn đồ ăn do vợ làm, những ngày này cũng đã nhớ không chịu nổi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play