Sau khi nhận được tin nhắn, Lâm Văn Khê vui gần như phát điên, có thể nhận được huân chương quốc gia như vậy hơn nữa còn được lãnh đạo đích thân trao giải, đây quả thực là vinh dự rất lớn.
Sau khi trở về nhà, cô liền chia sẻ tin vui trên bàn ăn. Hai đứa nhỏ còn chưa biết chiến sĩ thi đua quốc gia là gì, cảm thấy việc đó cũng giống như được thầy cô tặng một bông hoa đỏ nhỏ khi học giỏi ở trường. Ngôn Ngôn và Nguyệt Nguyệt vỗ tay thật mạnh để giữ thể diện, ngay sau đó lòng bàn tay nhỏ bé đã đỏ bừng.
"Mẹ/thím thật giỏi! Là một người lớn giỏi.
Cả hai bắt chước cách nói chuyện nhanh thường ngày của giáo viên và khen ngợi mẹ và thím.
Điều này phải nói đến, mặc dù Ngôn Ngôn và Nguyệt Nguyệt là những nứa trẻ rất ngoan ngoãn không làm người khác lo lắng, nhưng chưa giành được một vài bông hoa đỏ ở trường.
Bởi vì Ngôn Ngôn đã học xong chương trình tiểu học mlớp bốn và lớp năm nên không hề hứng thú với phương pháp viết từ một đến mười được dạy trên lớp.
Vì vậy, khi giáo viên giảng bài sinh động như thật ở trên, cậu bé giống như là đang xem phụ đạo ngoại khóa vậy, do đó trong lớp không có sự tương tác với giáo viên nên không có được bông hoa nhỏ nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT