Vốn dĩ công nhân của nhà máy sản xuất thuốc lựa chọn hầu hết là quân nhân và người nhà của quân nhân, tư tưởng và ý thức của bọn họ rất cao, mọi người đều rất trân trọng một công việc tốt không dễ gì có được như thế này.
Còn công nhân tâm trí có hơi lơ đễnh được tuyển từ những thôn xóm xung quanh, sau khi thấy cách xử lý mạnh mẽ của nhà máy. Đều lập tức bình tĩnh lại và cảnh cáo bản thân, cho dù là làm ở trong nhà máy bao nhiêu lâu, chức vị lớn đến đâu thì cũng đều phải chăm chỉ, kết cục của mấy công nhân bị sa thải kia chính là một bài học.
Sau khi tuần tra kiểm tra xong, Lâm Vân Khê mới rời khỏi phân xưởng, đi thang máy tới phòng làm việc của mình.
“Chị dâu, cuối cùng chị cũng về rồi, nhớ chết đi được” 
Khi Chu Huệ Huệ nhìn thấy thang máy đi lên thì đoán là chị dâu nhà mình đã về rồi, nên cô ấy cứ đứng chờ ở bên ngoài. Giây phút cửa thang máy mở ra, Chu Huệ Huệ lập tức nhào tới, ôm lấy cánh tay Lâm Vân Khê nũng nịu.
“Em nhớ chị hay là nhớ quà chị mang về?” Lâm Vân Khê cười rồi hỏi.
“Đều nhớ cả, nhưng em nhớ chị dâu hơn, có trời đất làm chứng.” Nha đầu này thậm chí còn giơ ngón tay lên thề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play