Lòng già xào giòn sần sật, được rửa sạch sẽ, không có mùi mà còn khiến người ta ăn một miếng rồi lại ăn thêm miếng nữa.
Tống Trưng thường xuyên tham dự các bữa tiệc quốc gia, trong mắt ông ấy, các món ăn trông thì sang trọng và xa xỉ nhưng hoàn toàn không thể so sánh được với bữa tối ngày hôm nay. Nhiều món ăn như vậy, nhưng điều ngạc nhiên là mỗi món đều rất hợp khẩu vị của ông ấy.
Lâm Vân Khê cũng không quên người cảnh vệ đang làm tròn nghĩa vụ, chức trách bảo vệ thủ trưởng ở ngoài cửa nhà. Mặc dù đang ở trong khu tập thể quân khu, cửa chính cũng có binh lính canh gác, nhưng vẫn cần phải cẩn thận. 
Cô trực tiếp mang một tô cơm đầy thức ăn ra ngoài, giao cho cảnh vệ đang đứng ngoài cửa. Ban đầu, chiến sĩ trẻ cứ từ chối, nói rằng sẽ ăn sau khi hoàn thành ca làm việc, nhưng mùi thơm của tô cơm cứ thoang thoảng trước mũi anh ấy mãi, như đang kích thích, khiêu chiến vị giác của anh ấy.
"Ăn đi, ở đây trong phạm vi quản lý của quân khu, an toàn lắm."
Tướng quân Tống Trưng cũng lên tiếng cho phép, thế là anh chiến sĩ trẻ mới nhận lấy tô cơm, nhưng vẫn cố chấp đứng ở cửa, vừa đứng vừa ăn.
Anh chiến sĩ còn trẻ tuổi, sau khi ăn được một bữa thức ăn ngon như vậy, vào tối hôm đó anh ấy đã khoe với đồng đội của mình trong đội cảnh vệ. Anh ấy khen thức ăn do Vân Khê làm ngon đến mức mà mọi người chỉ nghe kể thôi cũng phải ghen tị, đám chiến hữu ai cũng muốn

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play