Cố Gia Ngôn nghe thấy tiếng quen thuộc, ngay lập tức cậu bé quay đầu lại. Sau khi nhìn rõ người đang đứng ở cửa, cậu bé chạy về phía ông ấy: “Ông Tống ơi, ông đến đây làm gì thế?"
Cố Gia Ngôn biết rằng sức khỏe ông Tống không tốt lắm, không thể chịu được sức nặng của mình, nên khi sắp chạy đến gần ông ấy, cậu bé không nhảy vọt lên người ông ấy mà phanh gấp lại, đứng trước mặt.
Còn tướng quân Tống thì cúi xuống, vui vẻ ôm lấy Cố Gia Ngôn vào lòng, thậm chí còn dùng sức nâng cậu bé lên. Ông ấy mỉm cười vui vẻ: “Thằng bé này, gần đây lại nặng hơn rồi, vài năm nữa, chắc là ông sẽ không còn bế nổi nữa đâu."
Ngôn Ngôn ngay lập tức ôm lấy cổ ông Tống, thân thiết hôn vào gò má thô ráp của ông ấy.
"Không cần ông bế đâu, khi Ngôn Ngôn lớn lên, Ngôn Ngôn sẽ bế ông nhé."
"Được, được, đúng là đứa trẻ hiếu thảo."
Nhìn thấy cảnh này, mẹ Cố và mẹ Lâm ngơ ngác, họ hoàn toàn không biết ông Tống mà Ngôn Ngôn đang nói chuyện cùng là ai, mà thậm chí họ lại cảm thấy hơi ghen tị với ông ấy.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT