Đám nhỏ sau khi ăn hết mì bò, chỉ chừa lại rau, thì bắt đầu chuyển sang bánh rán, bánh bao bò hấp, gà rán và bánh mì nướng xì dầu.
Bữa sáng này đã thỏa mãn cơn thèm ăn của lũ trẻ, đứa nào đứa nấy đều ăn rất vui vẻ. Cuối cùng, tất cả đều no căng nằm bẹp trên ghế, bụng tròn vo khiến Lâm Vân Khê vừa buồn cười vừa bất lực.
Cô khuyên chúng ăn ít thôi nhưng không có tác dụng, đành phải mua bốn viên thuốc tiêu hóa đặc hiệu dành cho trẻ em từ cửa hàng hệ thống.
Nhìn qua thì chúng giống như những viên kẹo tinh xảo có màu sắc và họa tiết khác nhau, nhai vào có vị trái cây, bọn trẻ ăn một viên rồi còn muốn ăn thêm.
Nhưng Lâm Vân Khê không cho, cô cho mỗi đứa ba thanh phô mai vào túi nhỏ, coi như là đồ ăn nhẹ buổi sáng.
Qua bữa ăn sáng này, Lâm Vân Khê phát hiện ra rằng trong số những đứa trẻ, Tiểu Tráng là đứa thích ăn nhất, ăn một bữa mà không ngẩng đầu lên.
Cậu bé chỉ hơn Ngôn Ngôn hai tháng rưỡi, nhưng lượng thức ăn lại gấp đôi Ngôn Ngôn. Nhưng cân nặng của cậu bé lại vừa phải, là thể trạng ăn không béo mà Lâm Vân Khê ao ước nhất ở kiếp trước.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT