"Ngôn Ngôn sẽ không quên ông nội đâu, đợi bố mẹ rảnh rỗi, cháu sẽ lại đến Bắc Kinh chơi với ông nội."
"Được rồi, cháu trai ngoan của ông nội."
Nhìn sắp đến giờ hẹn, tướng quân Tống mới đặt Ngôn Ngôn lên xe.
Nhìn bóng dáng nhỏ bé dần đi xa, ông quay người lại vô tình lau đi giọt nước mắt nơi khóe mắt, dưới sự khuyên ngăn của cảnh vệ, ông ấy mới trở về.
Nhưng sau khi trở về khu nhà quân đội, tâm trạng của tướng quân Tống vẫn không hề thuyên giảm, trái lại còn khó chịu hơn.
Trong sân vẫn còn chiếc xích đu mới làm cho Ngôn Ngôn, trên bàn phòng khách là những món điểm tâm đặc sản của Bắc Kinh mà ông ấy vẫn chưa ăn hết, trong thư phòng còn một ván cờ vây mà hai người vẫn chưa chơi xong.
Nhưng nói đến cờ vây, trong lòng ngài tướng quân lại cảm thấy tự hào. Chỉ học hơn một tuần, trình độ chơi cờ của Ngôn Ngôn đã tốt hơn những người đã học bốn năm năm, khả năng lĩnh hội rất cao.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play