Huống hồ, Ngôn Ngôn được giáo dục rất tốt, ngoan ngoãn hiểu chuyện lại ân cần, nhưng vẫn giữ được sự hồn nhiên, vui tươi của trẻ thơ. Đây chính là hình ảnh đứa cháu ngoan trong lòng ông ấy.
Trước đây, Tống Trưng từng nghĩ rằng mình không có gì vướng bận ở trên đời, sau khi qua đời, tất cả tài sản và nhà cửa dưới danh nghĩa của ông ấy sẽ được quyên góp cho quốc gia. Chỉ là hôm nay sau khi gặp Ngôn Ngôn, tâm tư của ông ấy đã bị đao động. Trong lúc trò chuyện với Vân Khê nãy giờ, thậm chí ông ấy đã có một sự thôi thúc muốn đề nghị nhận Ngôn Ngôn làm con cháu ngay tại chỗ. Nhưng dù sao họ cũng mới gặp nhau lần đầu, lão tướng quân Tống biết nếu mình trực tiếp đề nghị sẽ khiến người ta hoảng sợ, vì vậy đành chôn chặt trong lòng.
Ông nghĩ thầm cứ từ từ, không cần vội, sau ca phẫu thuật lần trước, sức khỏe của ông đã tốt hơn nhiều, sống thêm mười năm tám năm không thành vấn đề.
Chớp mắt đã đến buổi chiều, Lâm Vân Khê đứng dậy chào tạm biệt, Ngôn Ngôn cũng vẫy tay chào ông lão.
Lâm Vân Khê không thể từ chối, đành ngồi chiếc ô tô lúc nãy về nhà khách nghỉ ngơi.
Nhưng điều mà Lâm Vân Khê không ngờ tới là, sáng sớm hôm sau, đã có một tin vui bất ngờ từ phía ông cụ Tống.
Nghe người đưa hồ sơ nói, là đại thủ trưởng đã ra quyết định, trực tiếp thưởng cho cô một căn tứ hợp viện năm gian nằm trong khu vực vành đai hai của thành phố Kinh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play