"Ông ơi, đây là món tủ của mẹ cháu, cũng là món cháu thích ăn nhất, ông nếm thử xem."
Lão tướng quân Tống sống ngần ấy năm, đã ăn qua biết bao nhiêu món ngon, ngay cả quốc yến cũng thường xuyên được ăn. Nhưng ông ấy không muốn làm phật lòng đứa cháu mới quen này, liền gắp một miếng sườn xào chua ngọt lên nếm thử, lập tức mở to mắt kinh ngạc. Sườn được hầm mềm rục thơm lừng, lúc cho vào miệng, chỉ cần dùng đầu lưỡi khẽ chạm là đã tan ra, chỉ còn lại hương vị đậm đà của
thịt. Ngay cả một người răng sắp rụng hết như Tống Trưng, ăn cũng không tốn chút sức lực nào.
Ông ấy lại kẹp thêm mấy miếng nữa, ăn ngon đến nỗi không dừng lại được, cho đến khi người giúp việc đến nhắc nhở rằng cơ thể ông ấy không thích hợp để ăn quá nhiều thức ăn nhiều dầu mỡ.
Lúc này Tống Trưng mới luyến tiếc dừng lại, nhưng ánh mắt vẫn còn dán chặt trên đĩa sườn, nét mặt lộ ra vẻ tiếc nuối.
Ông ấy vốn dĩ thích đồ ăn ngon, hơn nữam đã rất lâu rồi không được ăn những món ăn hợp khấu vị như vậy.
Ngôn Ngôn thấy ông cụ Tống không ăn được thịt, vội vàng an ủi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT