Cùng lắm thì trên đường hơi mệt một chút, hành trình hơi kéo dài một chút.
“Ngôn Ngôn không buông ra, mẹ chúng ta ngoắc tay.”
Tiểu tử kia kích động muốn chết, sau khi cùng mẹ kéo móc xong, đứng ở trên giường vừa cười vừa nhảy.
Ngược lại Cố Tranh giống như oán phụ, nhìn hai mẹ con ôm nhau: “Haiz, đều đi rồi, lại còn lại một mình anh.”
Lập tức liền thu hoạch một nụ hôn thơm thơm đến từ vợ mình, còn có an ủi của con trai.
“Ba, mẹ và con sẽ mua quà cho ba.”
“Được, ba chờ quà của hai người, bây giờ đi ngủ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play