Nếu như khi đó quân đội có một nhà máy như thế này, có sẽ số phận của ba đã có thể thay đổi, sẽ trở nên nhẹ nhàng hơn, tích cực hơn.
Hơn nữa vừa rồi trong nhà ăn, các công nhân đều treo nụ cười vui mừng trên khuôn mặt, trong giọng nói tràn ngập niềm tin đối với tương lai.
Chủ đề của bọn họ không có gì ngoài khen ngợi nhà máy, khen ngợi quản đốc Lâm, cùng với chuyện chờ được phát lương sẽ lập tức gửi về cho gia đình.
Để cho ba mẹ, vợ con ở nhà có thể cải thiện cuộc sống, những cảnh tượng vô cùng bình dị đó đều vô tình khiến cho Triệu Thiên Phóng cảm động.
“Cậu biết là tốt rồi, nhớ rõ đừng có nhìn mặt mà bắt hình dong, tự cho mình là đúng.” Khương Khang Bình dạy dỗ.
Cấp dưới này của ông ấy tuy nói rằng không sợ quyền thế, quan tâm đến dân, nhưng vẫn có chút khuyết điểm, sau này còn cần phải đào tạo thêm.
“Đúng vậy, ngài dạy dỗ phải ạ, đợi đến lần sau gặp mặt, nhất định tôi sẽ tự mình nói lời xin lỗi với quản đốc Lâm.” Triệu Thiên Phóng nói với vẻ mặt chân thành.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play