"Khi ăn mà thấy khát thì không cần uống nước lã, dì có làm một bình trà ô long pha mật cho mấy đứa ăn xong uống”
"Dạ vâng." Mấy đứa nhỏ vừa chạy vừa quay đầu trả lời.
Thấy thế, Lâm Vân Khê đành bó tay, chỉ biết lắc đầu nhẹ mà lòng vẫn ngọt ngào.
Cạnh quảng trường có một vòi nước, đám con nít thường hay ra đó uống nước mỗi lần thấy mệt sau khi chơi. Ngôn Ngôn ban đầu còn uống thử một chút với đám Đại Tráng, nhưng sau khi bị Lâm Vân Khê phát hiện ra thì liền cấm tiệt không cho mấy đứa uống từ vòi đó nữa.
Sân nhà họ Cố cách quảng trường không quá xa, chỉ bước vài bước chân là tới. Kể từ ngày đó, ngày nào Lâm Vân Khê cũng sẽ chuẩn bị sẵn trước một chút thức uống mới lạ ở nhà, chẳng hạn như nước chanh mật ong, chè xoài với bưởi, nước dừa, nước ép trái cây tươi, v.v.
Mỗi ngày đều thay đổi đồ uống sao cho không ngày nào giống ngày nào, tạo sự hứng thú cho mấy đứa nhỏ, khiến chúng mỗi ngày đều hóng xem. Cứ như thế mà cô đã từng chút một bỏ đi thói quen lúc chơi đùa xong thấy khát nước thì sẽ rủ cả đám uống nước lã, thay vào đó cùng nhau quay về nhà uống.
Lại nói về Cố Tranh. Mặc dù anh đã có trong tay thứ vũ khí hiện đại sau khi đổi trong cửa hàng của hệ thống, nhưng Lâm Vân Khê vẫn còn có chút lo lắng, cả ngày trời tâm tình cứ không yên. Vừa thấy thời gian mà hai người đã giao hẹn sắp đến, cô càng ngóng trông ra ngoài cửa nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT