Nếu Lâm Vân Khê biết diễn biến tâm lí Lưu Xảo Xảo phong phú như vậy, nhất định sẽ nói một câu: Chứng hoang tưởng bị hại phát tác.

Cố Tam Ny ở tam phòng lại cực kỳ thông minh, vì không muốn mình bị liên lụy, đã sớm lôi kéo em trai Cố Gia Kiệt trốn vào trong phòng.

Nhìn thấy con trai mình bị khi dễ, con dâu cả nhà họ Cố Chu Xuân Phân tất nhiên là không chấp nhận được.

Đừng thấy cô ấy ngày thường một dễ nói chuyện, làm việc không tranh không đoạt, nếu cùng hai chị em dâu xảy ra tranh chấp cũng bằng lòng nhường nhịn đối phương.

Nhưng chuyện hôm nay xem như chạm đến điểm mấu chốt của cô ấy, Cố Gia Hào là bảo bối cô ấy vất vả lắm mới có được.

Bình thường mình và chồng ngay cả một câu nặng lời cũng không nỡ nói, sao có thể chịu được chuyện người khác chỉ vào con mình mắng.

Chu Xuân Phân không nấu cơm tối, vọt tới trong sân cãi nhau với Lưu Xảo Xảo, cuối cùng còn đánh nhau.

Đúng lúc ảnh cả nhà họ Cố Cố Phong và Cố Đào đi tắm sông về, tiến lên kéo hai người ra.

Cố Đào vừa nhìn là biết là vợ mình lại đang quậy, anh ấy nói tiếng xin lỗi anh trai và chị dâu, lập tức kéo Lưu Xảo Xảo trở về phòng.

“Anh có còn là đàn ông hay không, vợ anh bị người ta ăn hiếp, anh còn vội vàng xin lỗi người khác.”

“Đồ vô dụng, lúc trước nếu tôi biết anh như vậy, đánh chết tôi cũng không gả cho anh.”

Cố Đào cười lạnh một tiếng, lại là những lời này, anh ấy đã nghe đến lỗ tai nổi kén.

“Em không muốn gả, tôi cũng không muốn cưới. Em tự nhìn xem hiện tại mình đã biến thành bộ dáng gì, y hệt một mụ đàn bà chanh chua.”

Trước khi kết hôn, Cố Đào nhìn trúng cô ta là do tính cách tùy tiện, thích nói thích cười của cô ta, nhưng anh không nghĩ tới mọi người đều sẽ thay đổi.

Lưu Xảo Xảo cũng không ngờ người chồng luôn luôn thành thật lại dám tranh cãi, càng không thể nói lý, thậm chí còn trút cơn giận lên người con cái.

Trong lúc nhất thời, trong phòng ba phòng người ngã ngựa đổ, tiếng khóc và tiếng mắng liên tiếp vang lên.

Bên này, Chu Xuân Phân rửa tay, trở lại phòng bếp tiếp tục nấu cơm, người đàn ông nhà mình ở trên ruộng vất vả một ngày, cũng không thể cứ như vậy mà để bụng đói đi ngủ, ngày mai còn phải đi làm vào buổi sáng sớm.

Sau khi làm rõ ngọn nguồn mọi chuyện, vẻ mặt mẹ Cố tức giận, hướng phòng ba hô.

“Nhà Lão tam, hôm nay là con không đúng, lớn như vậy còn cãi nhau với một đứa con nít làm cái gì?"

“Thật kỳ cục, bọn nhỏ muốn ăn tôm hùm đất thì làm cho chúng ăn đỡ thèm, cũng không phải chuyện khó khăn.”

Ông Cố ngồi dưới mái hiên hút thuốc, trong lòng hạ quyết tâm, ba đứa con trai đều kết hôn, cháu trai mắt thấy cũng trưởng thành, là lúc phải tách ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play