Lâm Vân Khê vội vàng đứng dậy nói "chú Chu đây là chuyên không thể tránh được, ý định ban đầu của chú là tốt, nhưng mà chỉ không như mong đợi thôi.  Nghèo không quan trọng nhưng nghèo cũng phải có chí khí, có hoài bão và dựa vào chính đôi tay mình để tạo dựng cuộc sống tốt đẹp, chứ không phải một mực ngồi chờ miếng bánh từ trên trời rơi xuống.
Đúng như Lâm Vân Khê mong đợi, một ngày trước khi chính thức bắt đầu công việc, tất cả một trăm năm mươi quân nhân đã có mặt.
Vì nhà máy dược phẩm vẫn chưa được xây dựng nên những người này tạm thời được đưa vào khu ký túc xá chưa sử dụng trong khu quân sự du dùng nên những ngư
"Bùm, bùm, bùm..."
Nhà máy xi măng, nhà máy gạch, nhà máy cát, nhà máy cốt thép... của thành phố, mỗi ngày đều liên tục vận chuyển vật liệu xây dựng đến một bãi đất trống cách khu quân sự không xa. Khung cảnh sôi động đã thu hút tất cả mọi người ở khu tập thể và người dân của thôn Tiểu Ngư gần đó đến xem.
Cũng có những cựu chiến binh đã đi hàng ngàn dặm từ khắp mọi miền đất nước chạy tới. 
Thành thật mà nói, khi mới đến, nhìn thấy vùng đất còn trụi lủi trống trơn, trong lòng họ có chút lo lắng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play