Bây giờ đa số gia đình vẫn đang duy trì ở mức có thể ăn no, làm gì có nhà nào nỡ cắt thịt bò thịt dê đắt tiền về để ăn nướng cơ chứ.
Huống chi cho dù rằng rau củ miễn phí và hải sản giá rẻ, họ cũng không có vỉ nướng, cũng không biết nướng thế nào. Nên có người mang ý thăm dò hỏi có thể đến nhà Ngôn Ngôn ăn không.
Chu Tử Ngang và Đại Tráng đã là hai cậu bé hiểu chuyện, Ngôn Ngôn dưới sự giáo dục bằng hành động gương mẫu của ba cũng hiểu không nên làm mẹ mệt, mẹ là con gái duy nhất trong nhà, phải được nuông chiều. Đề nghị không ổn lắm này lập tức bị ba người từ chối.
Tuy họ biết đề nghị này, mẹ/thím/dì Lâm chắc chắn sẽ đồng ý. Nhưng họ nhiều người như vậy, khiến cô bị mệt là một chuyện, nguyên liệu cũng là một số tiền lớn. Mấy đứa nhỏ trong nhóm suy nghĩ rất lâu, cuối cùng nghĩ ra một biện pháp vẹn cả đôi đường – họ sẽ tự nướng.
Ngôn Ngôn phụ trách cung cấp vỉ nướng, Chu Tử Ngang cũng như mấy đứa điều kiện trong nhà tương đối khá giả, mỗi người mang một miếng thịt nhỏ.
Nhà nào nhiều rau củ thì lấy một số loại rau củ có thể dùng để nướng ra, mấy người còn lại thì chia thành hai nhóm. Mấy đứa nhỏ hơi lớn đến bờ biển bắt ít hải sản, ai nhỏ tuổi thì vào rừng nhặt củi khô.
Nhìn đôi mắt to lấp lánh của con trai, cũng như suy nghĩ chu đáo của mấy đứa nhỏ lúc nãy, Lâm Vân Khê giả vờ suy nghĩ một lúc. Rồi lập tức đồng ý: “Được, mẹ đồng ý, hơn nữa nể tình các con quan tâm mẹ như vậy, mẹ sẽ cho các con thêm thịt bò và thịt dê, cả gia vị và nước sốt nữa.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT