Nửa tiếng sau, Lâm Vân Khê vớt lồng lên khỏi mặt nước, ngay sau đó bị cảnh tượng trước mắt làm cho sợ ngây người.

Chỉ thấy trong lồng chật ních tôm hùm đất nhỏ, ngoài lồng còn có mấy con quơ kìm liều mạng chen vào bên trong.

Không thể phủ nhận, đây đều là công lao của nước Linh Tuyền, linh khí bên trong có lực hấp dẫn khó hiểu đối với động vật.

“Mẹ, mẹ, nhìn kìa.” Cố Gia Ngôn cũng nhìn đến ngây người, chỉ vào bên cạnh vui mừng kêu lên.

“Mẹ giỏi quá chứ gì.” Mặt Lâm Vân Khê kiêu ngạo, chờ con trai khen ngợi.

Chỉ trong nửa ngày, Lâm Vân Khê đã chiếm một vị trí rất lớn trong lòng Cố Gia Ngôn.

Cậu bé không hề che giấu sự sùng bái đối với mẹ, chớp đôi mắt to tròn, học giọng điệu của mẹ.

Trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn ngập nghiêm túc, dùng giọng nói khích lệ nói: “Mẹ giỏi quá, quá giỏi lun~”*

“Cảm ơn cục cưng.”

Lâm Vân Khê vui vẻ cười xong, bắt đầu bỏ tôm hùm đất nhỏ vào trong sọt, ngoại trừ tôm hùm đất ra, trong lồng còn có bảy tám con cá trê vàng.

Đây là thứ tốt, thường xuyên ăn cá trê có thể thúc đẩy sự phát triển trí tuệ, tăng cường sức miễn dịch của cơ thể, phòng ngừa thiếu máu và điều tiết huyết áp.

Ngoài ra, thịt cá trê tươi ngon, không có gai nhỏ, rất thích hợp cho trẻ em và người già ăn.

“Thím Hai, hai người đang làm gì vậy?” Lúc Lâm Vân Khê đang tính coi tối nay mấy con cá này nên nấu món gì, trên sườn núi xa xa truyền đến tiếng trẻ con hét lên.

Chỉ chốc lát sau, một đám trẻ con chậm chạp chạy xuống sườn núi, đi tới bên hồ nước, ngồi xổm bên cạnh Lâm Vân Khê nhìn cô bận rộn.

Đứa dẫn đầu kêu la lúc nãy chính là cháu trai Cố Gia Hào của cô, phía sau là Cố Đại Ny, Cố Nhị Ny, Cố Tam Ny và Cố Gia Kiệt.

Cố Đại Ny, Cố Nhị Ny và Cố Gia Hào là con của anh cả nhà họ Cố, Cố Phong, Cố Tam Ny và Cố Gia Kiệt nhỏ nhất là con của em ba nhà họ Cố Cố Đào, mấy đứa trẻ bình thường thường cùng nhau lên núi cắt cỏ heo.

Nhà họ Cố ngoài ba anh em Cố Phong, Cố Tranh và Cố Đào ra, còn có một người chị cả Cố Đình lấy chồng xa.

Bởi vì lấy chồng xa, chỉ gặp qua hai lần vào ngày kết hôn và lễ mừng năm mới, cho nên hai người không thân thiết lắm.

Lâm Vân Khê vừa lượm tôm hùm đất, vừa trả lời cháu trai: “Đang bắt tôm hùm đất.”

“Nhìn đi! Mẹ em đó, siêu giỏi luôn.” Cố Gia Ngôn tự hào ưỡn ngực, khoe chiến tích với các anh chị của mình.

Cố Gia Hào cô cùng chờ mong vươn đầu ra nhìn, còn tưởng rằng là thứ gì tốt.

Sau khi nhìn thấy một lồng tôm hùm đất nhỏ, nhất thời có hơi không biết nói gì.
 


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play