Có tổng cộng ban mươi gạo và bột mì, ngoài ra cô còn cho chúng thêm năm đồng.
Mặc dù Hải Sinh không biết giá cụ thể của hải sản khô này, nhưng cậu bé biết chắc chắn rằng chúng không thể đổi được nhiều lương thực và tiền như vậy.
Ba mẹ cậu bé đã dạy từ nhỏ, sống phải trung thực, trung kiên, tự giác và kỷ luật, không phải của mình thì không nên lấy thêm một xu.
"Chị cho nhiều quá rồi, hải sản tươi cũng không đổi được nhiều tiền như thế đâu." Hải Sinh khó khăn từ chối.
Mặc dù số lương thực và tiền này có thể giúp cải thiện cuộc sống của gia đình cậu bé, giúp ba mẹ không cần phải làm việc vất vả mỗi ngày và có thể cho em gái ăn no.
Lâm Vân Khê lắc đầu, nhẹ nhàng nói: “Không nhiều đâu, trước kia hải sâm và bào ngư thường chỉ hoàng đế mới được ăn đấy, hải sản mới có giá đó.”
Cô cũng không hề nói điêu, chỉ riêng hải sâm và bào ngư là hai loại hải sản khô rất có giá trị, thực ra hôm nay cũng coi như cô được lợi nhiều hơn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT