Triệu Đại Tráng thấy Trương Hổ muốn tự mình đi dạy dỗ Tiền Giai Ninh thì vội vàng áp sát lại nói: “Anh Hổ, có thể dắt em đi xem náo nhiệt một chút không, em muốn nghiền nát từng ngón tay của con nhóc đó.”
“Lòng dạ chú mày cũng độc ác thật đó.” Trương Hổ nhìn anh ta một cái: “Đi thôi, cho chú mày cơ hội.”
Mười mấy người nối nhau ra khỏi cửa tiệm cơm, đi về phía hẻm nhỏ. Lúc Vương Đông nhận được tin tức mang người đến thì đã chậm một bước, chỉ có thể trơ mắt nhìn bóng dáng đám người biến mất trong con hẻm nhỏ.
“Anh Vương làm sao bây giờ?” Trương Thành có hơi run lên: “Bọn họ có chừng hai mươi người đó, chúng ta còn đi cứu bà chủ nhỏ nữa không?”
Vương Đông giơ tay lau mặt một cái, vẻ mặt tuyệt vọng nói: “Đánh thì chúng ta đánh không lại bọn họ rồi, cậu nói xem nếu như tôi nói mấy lời có ích thì có thể cứu bà chủ nhỏ ra được không?”
“Dù gì thì cũng phải thử một chút chứ?” Vương Côn thở dài: “Tên Trương Hổ kia tham tiền, nếu không em qua đó làm cầu nối, bảo bà chủ nhỏ dùng tiền giải quyết, cũng đâu thể trơ mắt mặt kệ đứng nhìn được?”
Vương Đông ảo não tát vào miệng một cái: “Đều là do cái miệng tham ăn này, nhiều năm vậy rồi Vương Đông anh cũng không dám đi gây sự với Trương Hổ, hôm nay phải phá lệ vì con nhóc lừa đảo kia thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT