“Biết chứ, đánh nhau chứ gì?” Tiền Giai Ninh túm lấy cặp sách, xoay người một cái rồi tiến về phía con hẻm bên cạnh: “Đến đây, ở đây có cái ngõ cụt, cửa nhà hai bên đều đổi sang hướng khác, nơi này cũng không có ai tùy tiện lui tới.”
Nhìn thấy Tiền Giai Ninh sải bước dẫn đường đến phía trước, Dịch Xương Thịnh và Lưu Bân có chút bối rối, hai người nhìn nhau một lúc cũng không dám bước lên.
Tiền Giai Ninh quay đầu liếc nhìn bọn họ, trên mặt có chút sốt ruột: “Mấy người có định đánh nhau hay không? Nếu không muốn đánh thì mau vào trong gọi ai tình nguyện muốn đánh ra đây, động tay chân có tí tốn bao nhiêu sức lực đâu chứ?”
Lưu Bân nhất thời nóng nảy, nghe vậy lập tức không kìm được lửa giận: “Con nhóc chết tiệt này, tao thấy hình như mày chán sống đây mà.”
Khi đi vào tận cùng, con hẻm trở nên rộng rãi hơn, ở đây lúc trước từng có một ngôi nhà cổ. Lúc trước, chủ nhà có ý định xây lại nhưng không rõ vì lý do gì mà ngôi nhà này vẫn chưa được xây lại, đã vậy còn tạo ra một sân bóng rổ trống trải.
Tiền Giai Ninh lấy ra một tờ báo từ trong cặp sách và trải nó bên cạnh góc tường trên mặt đất, rồi cẩn thận đặt cặp sách lên trên. Lưu Bân thấy dáng vẻ của Tiền Giai Ninh không chút sợ hãi, còn từ từ cất cặp sách đi. Một ngọn lửa vô danh trào dâng, nhấc chân lên muốn đá về phía Tiền Giai Ninh.
Tiền Giai Ninh quay người lại để tránh cú đá, dùng tay nắm lấy cổ chân của Lưu Bân, bật lên rồi duỗi thẳng đôi chân dài của mình ra và đá một cú. Lưu Bân bay thẳng ra ngoài, đập mình vào tường rồi trượt xuống.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT