Vương Nguyên Du đang nói chuyện với con gái, không kiên nhẫn đánh tay của Vương Hưng Hà ra. “Không thấy đại sư đang ở bên trong nấu cơm à, ồn cái gì mà ồn?”
Vương Hưng Hà chợt ngẩng phắt đầu lên, nhìn chằm chằm Tiền Giai Ninh ở trong phòng bếp nửa ngày, hơi không dám tín chớp mắt, vô thức buột miệng nói ra: “Bố ơi, đại sư này cũng trẻ quá rồi nhỉ? Có chuẩn không vậy?”
Lời vừa dứt, Giang Hưng Hà đã bị bà cụ gõ gậy hai cái. “Sao lại không chuẩn, mẹ chưa từng thấy đại sư nào chuẩn hơn vị này.”
Vương Hưng Hà nhìn Vương Tú Linh ngồi ở giữa hai vợ chồng già, không khỏi gật đầu. “Quả thật rất chuẩn. Nhưng mà…” Ông ta ngẩng đầu nhìn Tiền Giai Ninh. “Chỉ là đại sư trông trẻ quá rồi.”
“Có thể không trẻ sao? Học sinh của đại học Đông y chúng tôi, đứng nhất toàn khóa kỳ thi cuối kỳ, đều là điểm tối đa.” Lý Thành Minh nhìn Tiền Giai Ninh, trên mặt tràn đầy tự hào.
Vương Hưng Hà nhìn Tiền Giai Ninh, kinh ngạc cảm thán: “Thì ra trên đời thật sự có kiểu người toàn năng này, ông nói xem cô ấy học của ai? Tuổi còn trẻ như vậy sao lại học giỏi thế chứ?”
Lý Thành Minh lắc đầu. “Tôi cảm thấy người giống Tiền Giai Ninh là thuộc loại tuệ căn bẩm sinh, cho nên có thể gặp được người tài ẩn giấu trong dân gian, học được bản lĩnh tài ba. Có những người thật sự không phục không được, em ấy qua năm mới mới vừa hai mươi mốt tuổi đã giỏi như vậy rồi, tương lai chắc chắn có thể phát triển phong phú.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT