Về vấn đề béo gầy, bố mẹ và con cái trời sinh đã đứng ở hai trận doanh đối lập. Tiền Giai Ninh nhanh trí không thảo luận vấn đề này với Lý Uyển Ninh, cô rót một cốc trà uống ừng ực nửa ca.
Ầm ĩ cả tối, Tiền Quốc Thịnh và Lý Uyển Trân cũng đều cảm thấy hơi mệt mỏi, đợi Tiền Giai Ninh ăn cơm tối xong, cũng không xem tivi mà trở về phòng đi ngủ. Tiền Giai Ninh tắm rửa xong, ôm chăn lắm hai vòng, vừa nhắm mắt lại thì phát hiện cô đã xuất hiện ở một phòng trắng quen thuộc.
“Đây là phải học tiết gì vậy?” Tiền Giai Ninh tìm được cánh cửa nhỏ trong sương mù, sau khi đẩy ra cô hơi khó hiểu nhìn Tụ Bảo Bồn. “Cho tôi phần thưởng ngoài định mức à?”
Mặt nhỏ của Tụ Bảo Bồn phồng lên. “Không phải phần thưởng, mà là trừng phạt. Vừa nãy cô mới uống cái gì?”
“Uống gì?” Tiền Giai Ninh nhớ lại tỉ mỉ. “Uống nửa ca nước trà?”
“Cô gọi đó là uống trà sao? Cô đó là uống như trâu!” Tụ Bảo Bồn tức tới nhảy cẫng lên. “Người bình thường uống bia cũng không uống hào hùng như cô uống trà!”
Tiền Giai Ninh nhớ lại cảnh kiếm trước xem uống trà đạo ở trên tivi, hơi phiền muộn chỉ hai ngón tay vào nhau. “Dù sao cũng đều là trút vào trong miệng, ngụm to ngụm nhỏ có liên quan gì đâu? Giải khát là được rồi thôi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT