Bởi vì Tiền Giai Ninh có lịch nghỉ ngơi ba ngày, cho nên trong phòng bếp ngoại trừ nguyên liệu nấu ăn dưỡng sinh ra thì không có món nào bình thường. Tiền Giai Ninh thở dài, cứ cảm thấy cô nhận tiền trả trước này là ôm phiền phức.
Đồ ăn của một người khá phiền phức, số lượng nhiều quá ăn không hết, nhưng lại không thể quá ít vì nhìn chẳng ra đâu vào đâu. Lúc Tiền Giai Ninh đang cân nhắc xem nên chuẩn bị món gì, một người mặc quân phục đi đến, giọng nói hơi khàn: “Hôm nay không buôn bán sao?”
Tiền Giai Ninh ngẩng đầu, kinh ngạc nhìn anh: “Sao anh đến nhanh thế?” Ngay sau đó Tiền Giai Ninh phát hiện sắc mặt anh tái nhợt, trong không khí cũng có mùi máu tươi thoang thoảng, lập tức thấy hơi bất an: “Anh bị thương!”
Đây không phải câu nghi vấn, mà là câu khẳng định. Lý Ngự Quân kinh ngạc với sức quan sát nhạy bén của Tiền Giai Ninh. Nhưng anh không có thói quen để lộ tình hình của mình với một người xa lạ, anh chỉ thờ ơ liếc nhìn Tiền Giai Ninh, rồi tùy tiện tìm một bàn ngồi xuống.
Tiền Giai Ninh lấy lại tinh thần, lập tức phát hiện vấn đề của cô có hơi lố, cô nở nụ cười xin lỗi với Lý Ngự Quân rồi xoay người đi vào phòng bếp bê một nồi gà hầm lên.
Nhân lúc Tiền Giai Ninh đi lấy bát đũa, Lý Ngự Quân đã không sợ nóng nhấc nắp nồi lên, ngửi mùi canh gà nồng nặc, cơ bắp đang căng chặt của anh hơi thả lỏng, duỗi tay tự múc cho mình một bát canh gà đầy.
Nhìn Lý Ngự Quân cầm thìa cúi đầu ăn canh, Tiền Giai Ninh do dự một chút, không nhịn được hỏi một câu: “Xin hỏi anh có ăn được nội tạng heo không? Ví dụ như gan heo gì đó?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play