Lý Uyển Trân nghiến răng: “Mua, phải tiêu hết. Không được cho bọn họ dù chỉ một đồng.”
Tiền Giai Ninh mỉm cười: “Thế mới đúng, mẹ đúng là anh minh.”
Lý Uyển Trân đắc ý cười, quay đầu trừng mắt nhìn Tiền Quốc Thịnh.
Tiền Giai Ninh lúc nào cũng lo chuyện người khác ngỡ ngàng: “...” Tôi còn chưa nói gì mà? Tại sao lại lườm tôi?
Tiền Giai Ninh đi đến bên cạnh nhân viên giao dịch, hỏi: “Tôi xem trên báo nói có cửa hàng chỗ mấy người có thể cho vay đúng không?”
Nhân viên giao dịch lập tức nhiệt tình giới thiệu: “Có thể trả trước ba mươi phần trăm, số tiền còn lại trả theo từng tháng là được.” Loại cho vay này vẫn còn mới mẻ đối với Tri Thành, nhưng mọi người nghe nói mỗi tháng đều được lãi. Nếu như không trả được thì sẽ bị thu hồi cửa hàng, vì vậy chưa ai dám thử chuyện mạo hiểm này.
Tiền Giai Ninh tính toán số tiền trong tay Lý Uyển Trân có thể trả trước một cửa hàng năm mươi mét vuông và một cửa hàng ba mươi mét vuông. Hơn nữa sau khi mua nhà ở Thủ đô, số tiền mình tích cóp được trước đó chỉ còn lại mười nghìn tệ. Cũng may làm việc vất vả một tháng qua kiếm được khá nhiều. Sau khi tính toán số tiền, Tiền Giai Ninh nảy ra một ý: “Tôi muốn mua một cửa hàng một trăm mét vuông và tám mươi mét vuông ở hướng Bắc phía Đông. Mẹ tôi muốn cửa hàng năm mươi mét vuông ba gian và ba mươi mét vuông đầu Tây. Chúng tôi vay, cô có thể cho tôi chút ưu đãi không?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT