Trình Tam Hải đứng ở bên cạnh hòa giải: “Ông lão, rau này thật sự rất quan trọng với chúng tôi, tiệm cơm của chúng tôi có hoạt động được hay không phụ thuộc vào có thể mua được loại rau này không. Ông lão xin hãy thương xót mà chỉ đường cho chúng tôi, rốt cuộc có thể mua được rau này ở đâu?”
Sơn Thần vuốt râu: “Tôi nói những lời trước đó không phải là lừa các anh, chỉ cần các anh tìm thấy hướng mua rau, tôi sẽ giao hàng cho các anh.” Sơn Thần quay người ngồi lên xe ba bánh, vui vẻ nhìn bọn họ: “Chúc các anh may mắn.”
Trình Tam Hải thấy ông lão nói xong rồi lái xe ba bánh rời đi, không biết làm thế nào nhìn Lý Đại Quang: “Anh Lý, chúng ta phải làm sao đây?”
Lý Đại Quang cắn môi: “Đuổi theo, chúng ta cùng đi đến chỗ ông ta trồng rau, nếu như cứ mua trực tiếp thì không được.”
Mấy người nghe thấy vậy bèn vội vàng đuổi theo chiếc xe ba bánh. Không biết có phải ông lão cố tình chỉ đường cho bọn họ hay không mà cứ đi chậm rãi ở phía trước, giống như sợ bọn họ không nhìn thấy mình vậy.
Mấy người họ chạy đuổi theo từ đường phía Đông sang phía Bắc, chạy từ quảng trường náo nhiệt đến vùng ngoại ô hoang vu. Tên mập mạp như Ngô Vũ Bân không chạy được nữa nên từ bỏ, mấy người còn lại cũng mệt đến nỗi hai chân run lẩy bẩy, tay chống xuống đầu gối thở hồng hộc nhìn chiếc xe ba bánh càng ngày càng xa.
Trình Tam Hải bực bội ngồi bệt xuống, mặt ủ rũ: “Chuyện gì vậy? Loại rau này không bán ở bên ngoài sao? Lại còn thần thần bí bí tìm đường mua gì đó, đúng là bị điên.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play