“Không bán… Ông nói cái gì?” Đám người đang nhìn Tiền Giai Ninh với ánh mắt đắc ý lập tức cứng đờ người lại, thậm chí bọn họ còn không ý thức được ông lão đang nói cái gì.
“Tôi nói là không bán.” Sơn Thần đẩy mấy người đó ra rồi mở xe ba bánh, đưa tay vẫy vẫy với Tiền Giai Ninh: “Tự mang đồ của mình vào đi.”
“Vâng ạ.” Tiền Giai Ninh chạy đến, ôm ba thùng rau đi vào trong quán.
Trước kia Lý Đại Quang nghe người khác nói về rau dưỡng sinh nhưng chưa nhìn thấy lần nào. Khi chiếc xe ba bánh được mở ra, mấy người họ nhướn cổ lên nhìn. Chỉ thấy bên trong thùng xe chất rất nhiều hộp trong suốt, có thể nhìn thấy rất rõ bên trong đó là rau, cà chua đỏ hồng, dưa chuột xanh mướt, rau xanh mơn mởn vô cùng tươi, bên trên vẫn còn đọng những giọt sương sớm. Phải biết rằng bây giờ là mùa đông, ngay cả rau xanh bên trong đã héo rũ còn khó mua, huống hồ là rau xanh tươi mơn mởn như vậy.
“Ông lão, chúng tôi thật lòng muốn mua rau của ông.” Lý Đại Quang thấy ông lão không muốn bán thì lập tức thay đổi thái độ, mỉm cười đưa cho Sơn Thần một điếu thuốc: “Ông chỉ cần báo giá là được, ra giá nào chúng tôi cũng đều chấp nhận.”
Sơn Thần cầm lấy điếu thuốc, để dưới mũi ngửi ngửi một chút rồi chán ghét vứt đi: “Giá nào cũng không bán.”
“Không phải chứ, tại sao ông không bán?” Lý Đại Quang đầu óc mơ màng, anh ta mua rau bao nhiêu năm qua, đây là lần đầu tiên có người không kiếm tiền lời.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play