Mẹ Trương Điềm nghe xong lời này lập tức thay đổi sắc mặt, trên mặt có thêm mấy phần châm biếm: “Nhưng giá của cháu cũng quá đắt rồi, vốn của mấy món này cũng chỉ một hai chục tệ, cháu há miệng đã đòi hơn hai trăm, có phải hơi độc ác hay không? Cháu đứa nhỏ này còn nhỏ mà tâm nhãn cũng không ít đấy.”
Tiền Giai Ninh không nóng không lạnh trách ngược lại: “Tay nghề của cháu xứng với số tiền này, nếu dì chê đắt thì có thể tự đi mua thức ăn về nhà làm, cháu đâu có xin dì tới tiệm cháu ăn.”
“Cháu ăn nói kiểu gì đấy, dì là trưởng bối của cháu.” Mẹ Trương Điềm tức tới mức ăn nói lộn xộn, giọng điệu cũng không khỏi trở nên lớn tiếng: “Sao cháu chẳng lễ phép chút nào vậy, mẹ cháu dạy cháu thế nào?”
“Trưởng bối?” Tiền Giai Ninh không nhịn được cười thành tiếng: “Sao cháu không nhớ cháu có thân thích này vậy? Nếu như vậy mà đã là trưởng bối, vậy người của nửa cái Tri Thành đều có thể làm trưởng bối của cháu rồi. Dì à, nói thế này, đến tiệm của cháu thì đều là khách của cháu, chỉ cần không phải cháu há mồm mời tới thì cho dù là chú ruột của cháu cũng phải trả tiền.”
Hai người nói chuyện lớn tiếng, sắc mặt mấy vị khách xếp hàng phía sau cũng có chút khó coi, nhao nhao chỉ trích mẹ Trương Điềm:”Bà bị gì vậy? Cuối cùng có trả tiền không? Bọn tôi còn đang xếp hàng đấy!”
“Không có tiền thì tới đây ăn cơm làm gì? Không phải có ven đường có rất nhiều quán cơm nhỏ hả?”
“Đúng đó, còn bắt bà chủ Tiểu Tiền phải giảm giá, đúng là nực cười mà! Tôi tới không dưới mười lần bà chủ Tiểu Tiền còn chưa giảm cho tôi một đồng. Nếu giảm được, vậy bà chủ Tiểu Tiền phải giảm cho tôi trước mới đúng.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play