Ở bên cạnh, Phương Đường cũng đang rửa chân, Trương Vệ Hồng đun nước nóng, cơm tối mỗi người tự nấu. Lương thực mà đội trưởng Hoàng đưa đến, một nửa là lương thực tinh, một nửa là lương thực phụ, mỗi người hai mươi cân, không tính là nhiều, miễn cưỡng có thể no được một nửa.

“Chúng ta bàn bạc chuyện nấu cơm đi. Bốn người chúng ta, nấu riêng quá phiền phức, không bằng nấu chung, một tuần thay phiên nhau làm, thế nào?” Trương Vệ Hồng đề nghị.

“Tôi không có ý kiến.” Văn Tĩnh ủng hộ.

“Tôi cũng không có ý kiến.” Phương Đường nói.

“Nấu chung cũng được. Tôi không biết nấu cơm, ở nhà ngay cả bát tôi cũng không rửa.” Bạch An Kỳ vừa nói vừa lấy kìm cắt móng tay. Tay cô ta trắng nõn, móng tay màu hồng được cắt tỉa gọn gàng, nhìn qua là biết không phải bàn tay thường xuyên làm việc nhà.

Trương Vệ Hồng cau mày, Bạch An Kỳ có dáng vẻ yểu điệu, quả thực không giống như người biết làm việc nhà. Cô ta bèn nói: “Vậy ngoại trừ An Kỳ, ba chúng ta luân phiên?”

Bạch An Kỳ đắc ý nhướng mày, còn nói: “Tuy tôi không nấu cơm, nhưng tôi có lạp xưởng và thịt hộp, có thể góp phần.”

Cô ta mang theo không ít tiền và phiếu lương thực, ăn xong sẽ đi mua tiếp ở hợp tác xã cung tiêu trong thị trấn. Dù sao nhà cô ta cũng có điều kiện, dùng hết thì bảo cha mẹ gửi đến.

Văn Tĩnh vốn dĩ không muốn, lập tức cười, đáp: “Được, tôi không có vấn đề gì.”

Bạch An Kỳ càng đắc ý hơn, khiêu khích nhìn Phương Đường, hừ, đẹp thì có ích gì, cô có gia thế tốt như cô ta không?

Nhiều nhất là một năm cô ta có thể về thành phố học Đại học Công Nông Binh, đến lúc đó cô ta sẽ là sinh viên đại học vinh quang. Ngay cả đầu ngón chân của cô ta thì Phương Đường cũng không bằng, đợi thêm vài ngày nữa, những thanh niên trí thức kia sẽ biết, ai mới thật sự là công chúa.

“Tôi không đồng ý, ba người các cô nấu chung đi. Tôi tự nấu.”

Phương Đường từ chối. Ở đời trước, Bạch An Kỳ cũng nói như vậy, nhưng cô ta không hề góp lạp xưởng và thịt hộp. Sau đó Văn Tĩnh cũng không nấu cơm nữa, chỉ còn lại cô và Trương Vệ Hồng nấu. Bốn người nấu chung nhưng chỉ có hai người họ nấu cơm, hai người kia thì thản nhiên ăn cơm thừa.

“Chúng ta là người sống cùng phòng, nấu chung tốt hơn.” Trương Vệ Hồng khuyên nhủ. Mới ngày đầu tiên, cô ta đã tự xem mình là người đứng đầu ký túc xá, cảm thấy Phương Đường có tư tưởng chủ nghĩa cá nhân quá nghiêm trọng, như vậy không có lợi cho việc đoàn kết.

Phương Đường cười lạnh một tiếng, chỉ vào Bạch An Kỳ nói: “Cô ta không nấu cơm, tôi cũng không nấu, các cô đồng ý hết thì tôi mới nấu chung.”

“Cô dựa vào cái gì mà so sánh với tôi. Tôi có lạp xưởng và thịt hộp, cô có không?” Bạch An Kỳ vênh vang đắc ý. Phương Đường này lúc nào cũng mặc quần áo cũ, hiển nhiên là gia cảnh không tốt, có thể so sánh với cô ta được sao?

“Nói miệng thì ai mà không nói được. Cô lấy ra đây xem nào. Tôi còn nói tôi có thịt rồng đây.” Phương Đường chế giễu.

Ánh mắt Văn Tĩnh lóe lên, cười nói: “An Kỳ, lúc nãy không phải cô nói muốn góp phần sao? Vậy bây giờ cô lấy ra đi, để vào phần lương thực chung của chúng ta.”

Sắc mặt Bạch An Kỳ hơi thay đổi, cô ta vốn dĩ chỉ muốn tùy tiện lấy cớ để ứng phó thôi. Những món quý giá như lạp xưởng và thịt hộp, cô ta mới không nỡ lấy hết ra. Cô ta hung hăng trừng mắt nhìn Phương Đường, hận không thể cào cấu khuôn mặt của ả đê tiện này.

Phương Đường không khách sáo trợn mắt nhìn lại, đôi mắt của cô càng to và đẹp hơn cô ta, ai sợ ai chứ!

“Không nỡ thì đừng giả vờ hào phóng, nói suông để lừa chúng tôi làm việc. Chỉ có mình cô thông minh, người khác đều là kẻ ngốc à!”

Phương Đường trợn mắt với cô ta, sau đó chui vào ổ chăn ngủ. Dù sao thì đời này, cô ăn gì cũng sẽ không ăn thiệt thòi.

Văn Tĩnh lộ ra ánh mắt mỉa mai, nhỏ nhẹ nói: “Tôi thấy hay là mỗi người tự nấu đi. Nấu chung quả thật phiền toái.”

“Không nấu chung thì thôi. Tôi ăn một mình.”

Bạch An Kỳ tức giận lên giường ngủ, còn lấy từ trong túi ra một ít bánh quy, bỏ vào miệng ăn phát ra tiếng sột sột soạt soạt, trong căn phòng rất nhanh tràn ngập mùi thơm của kem.

Khuôn mặt ngăm đen của Trương Vệ Hồng trở nên khó coi, ba người bạn cùng phòng này, người nào người nấy đều khó chơi, còn không nghe theo sự chỉ huy của cô ta, không có một chút ý thức tự giác về tinh thần tập thể, coi thường kỷ luật tổ chức, tự do buông thả, cực kỳ khó quản.

Gió lạnh lùa qua khe cửa, ngọn đèn dầu lập lòe, cả người Trương Vệ Hồng run lên. Trong ổ chăn lạnh ngắt, hơi ấm vừa ủ được một chút lại bị gió lạnh thổi tan. Ngày mai nhất định phải tìm thứ gì đó chặn kín khe cửa, nếu không thì ban đêm không thể ngủ được, qua thời gian dài sẽ không chịu nổi.

Đêm nay, ngoại trừ Trương Vệ Hồng, Phương Đường và những người khác đều ngủ rất ngon. Sáng sớm họ bị tiếng loa vang dội đánh thức, đội trưởng Hoàng ra lệnh: “Thanh niên trí thức tập hợp lúc bảy giờ rưỡi. Mọi người nhanh lên, đi muộn sẽ trừ công điểm!”

Phương Đường giật mình, vội vàng vén chăn, rửa mặt một cách qua loa. Không có nước nóng nên cô dùng nước lạnh rửa. Nước lạnh chạm vào mặt, kích thích cả người tỉnh táo. Trương Vệ Hồng và Văn Tĩnh cũng đã rửa mặt xong, chỉ có Bạch An Kỳ vẫn còn đang ngủ, Trương Vệ Hồng gọi mãi không dậy.

“Ồn ào quá, còn chưa đến tám giờ, gấp cái gì!”

Bạch An Kỳ nhìn đồng hồ, mới bảy giờ hai mươi. Lúc còn ở nhà, cô ta ngủ đến tám chín giờ mới dậy. Vì thế cô ta lấy chăn trùm đầu, tiếp tục ngủ.

Không kịp nấu bữa sáng, Phương Đường nhớ trước khi xuống nông thôn, mẹ kế của cô đã chuẩn bị cho cô một túi bột sữa lúa mạch, còn cho cô một gói bánh quy. Ở đời trước cô còn cảm động đến chết, bây giờ nghĩ lại thì thấy thật buồn cười, bán cô cho người lấy oán trả ơn, còn giả vờ đối tốt với cô, thật ghê tởm.

Bột sữa lúa mạch còn chưa khui. Phương Đường vốn định pha một ly để uống nhưng lại nhịn. Cô định quay lại tặng cho hai ông lão, họ cần thứ này hơn.

Cô ăn vài miếng bánh quy, lại uống một ly nước nóng, cả người ấm áp. Bên ngoài truyền đến giọng nói to như tiếng chuông của đội trưởng Hoàng.

Phương Đường súc miệng, chạy vội ra ngoài. Mười thanh niên trí thức xếp thành một hàng, Triệu Vỹ Kiệt và Bạch An Kỳ đều không ra.

“Báo cáo, Triệu Vỹ Kiệt bị thương ở đầu, cậu ta xin nghỉ!” Trương Kiến Thiết nói lớn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play