Kim Thiên Ba còn một con mắt lành lặn, nhìn thấy tất cả, trong lòng không khỏi chán ghét. Trước đây anh ta còn thấy Bạch An Kỳ xinh đẹp, điều kiện gia đình cũng không tệ. Nhưng sau khi anh ta tiếp xúc vài lần, mới phát hiện Bạch An Kỳ có tính khí thất thường, không có học thức, lại còn cực kỳ thô lỗ, hoàn toàn không phải là kiểu người mà anh ta thích.
“Em muốn anh bị mù như vậy à? Bạch An Kỳ, em thật khiến anh thất vọng. Em không thể trở thành cô gái hiền thục thì cũng đừng thô lỗ như vậy được không? Nhìn em bây giờ chẳng khác gì mấy mụ đàn bà chanh chua đầu đường xó chợ!”
Giọng điệu của Kim Thiên Ba rất tệ, lời nói cũng rất nặng nề. Bây giờ anh ta vẫn chưa biết mắt mình thế nào, nếu thật sự mù thì anh ta sẽ thành Độc Nhãn Long mất.
Anh ta vốn dĩ là một tài tử như cây ngọc đón gió, nếu mù một mắt thì làm sao còn gọi là cây ngọc đón gió được nữa?
Làm sao có thể hẹn hò với những cô gái xinh đẹp được đây?
“Kim Thiên Ba, anh phải nói cho rõ ràng, em thô lỗ chỗ nào, Văn Tĩnh vừa mới đánh em nhiều như vậy, sao anh lại không nói cô ta?” Bạch An Kỳ rất uất ức, trên người cô ta vẫn còn đau nhức.
Văn Tĩnh cúi đầu, cũng không nói lời nào, ở trong mắt của mọi người chính là rất đáng thương, phải chịu mọi sự nhục nhã, ai cũng không tin lời nói của Bạch An Kỳ.
“Lúc tôi vừa mới đi vào, tận mắt nhìn thấy cô đánh Văn Tĩnh, mọi người đều thấy được, cô lại không chịu thừa nhận, Bạch An Kỳ, cô không chỉ ích kỉ mà còn không dám thừa nhận sai lầm, là tôi nhìn lầm cô rồi!”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT