Tang Mặc trả mười tám đồng, sau đó cất giày vào giỏ, bước chân nhẹ nhàng trở về đại đội Núi Đầu Trâu. Trên đường đi anh vui mừng muốn hát vang, bảy năm rồi, bây giờ anh mới thực sự yên tâm.
Phương Đường cảm nhận được rằng tâm trạng của Tang Mặc hôm nay đặc biệt tốt, làm việc cũng rất nhanh. Cô nhanh chóng đoán ra lý do, hệ thống nói rằng ba ngày sau sẽ có tin tức chính xác, hôm nay vừa đúng là ba ngày sau, chẳng lẽ là đã có tin tức về ông nội của Tang Mặc sao?
Lúc tan làm, Tang Mặc chủ động nói chuyện với cô về ông nội, nhưng Phương Đường lại nghe tên Cầu Tam Xoa rất quen. Cô nhanh chóng nhớ ra, vui mừng nói: “Cầu Tam Xoa, em có nghe người ta nhắc đến, hình như cách đây không xa.”
Thực ra là cô từng nghe qua ở đời trước, quả thực không xa. Bởi vì bên Cầu Tam Xoa cũng có thanh niên trí thức, huyện này nhiều núi ít đất, tương đối nghèo khó, nên có khá nhiều thanh niên trí thức đến đây.
“Anh đi hỏi đội trưởng Hoàng.”
Tâm trạng của Tang Mặc tốt hơn nhiều, nếu không quá xa thì anh có thể đến thăm ông nội bất cứ lúc nào.
Hai ông lão cũng rất vui, họ và ông nội Tang Mặc đều là bạn cũ, đã có tình bạn hàng mấy chục năm. Khi biết được tin tức về người bạn già, hai ông lão vui mừng hơn bất kỳ ai, họ cũng mong muốn được gặp lại người bạn già ngay lập tức.
Sau khi ăn xong, Tang Mặc đến nhà đội trưởng Hoàng. Nhà đội trưởng Hoàng cũng đã ăn xong, vợ đội trưởng đang rửa bát. Khi nhìn thấy anh, bà ấy liền nhiệt tình pha trà. Những ngày này, thường xuyên nhận được đồ Tang Mặc gửi đến khiến vợ đội trưởng càng nhìn Tang Mặc lại càng vui, còn tiếc nuối vì Tang Mặc và Phương Đường đã đính hôn, nếu không bà ấy thực sự muốn gả con gái út của nhà mình cho chàng trai này.
Đội trưởng Hoàng xé một trang lịch, trải trên bàn, rắc lên một ít thuốc lá, bắt đầu cuốn thuốc, Tang Mặc ngồi bên cạnh.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT