“Đi đâu rồi nhỉ?”
Tang Mặc tự nhủ xoay người chuẩn bị đi ra ngoài, nhưng tâm lý lại có một loại cảm giác khác lạ. Anh đột nhiên xoay người, trong phòng không có động tĩnh, cũng vẫn giống như vừa rồi, nhưng cảm giác khác lạ trong lòng anh lại càng sâu.
Anh lại tìm một vòng ở trong phòng, vẫn không phát hiện ra, có thể là anh đã suy nghĩ nhiều. Tang Mặc lắc lắc đầu, đi ra ngoài.
Cửa vừa đóng lại, sàn nhà dưới cửa sổ đột nhiên nhô lên một khối, đầu Tiểu Võ lộ ra, đỉnh đầu và mông được che bởi một mảnh vải có cùng màu sắc với sàn nhà. Thằng bé thở dốc từng hơi từng hơi một, vừa mới suýt nữa cha đã dẫm vào cậu, hù chết cậu.
“Mau nằm xuống!”
Tiểu Văn quát khẽ. Vừa rồi cha đã sinh ra nghi ngờ, chắc chắn sẽ còn quay lại, không thể thất bại trong gang tấc.
Tiểu Võ ngoan ngoãn nằm xuống, điều chỉnh tư thế, thở sâu, bụng hóp lại, đắp vải lên trên người, hoàn mỹ mà hòa hợp thành một thể với sàn nhà gỗ. Nếu không dẫm lên thì dường như sẽ không phát hiện ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT