“Không tồi!”
Ông nội Tang giơ ngón tay cái lên, vẻ mặt rất kiêu ngạo. Biết trốn cũng là bản lĩnh, hơn nữa hai đứa nhỏ này có thể trầm ổn, nằm sấp xuống đất vẫn không nhúc nhích, có những thứ mà đến người lớn cũng đều không nhất định có thể làm được.
Mùng ba năm mới, bọn nhỏ lại đi chơi trốn tìm, Tiểu Văn Tiểu Võ thắng được một chiếc kiếm gỗ. Lần này bọn chúng trốn ở lùm cây thường xuân, trên người cắm rất nhiều cành cây lá cây, kết quả vẫn là thắng.
Mãi cho đến mùng sáu năm mới, hai anh em chơi trốn tìm vẫn chưa từng bị thua. Mỗi ngày đều có thể thắng được phần thưởng. Hai đứa nhỏ hoàn toàn nổi danh ở khu tập thể, ai thấy đều sẽ nói: “Đây là hai đứa nhỏ sinh đôi rất biết trốn đây sao? Trông xinh đẹp như vậy, sao có thể không tìm thấy được?”
Phương Đường cũng rất kỳ quái, hai đứa lớn như vậy, tại sao lại không tìm thấy?
Cô nói với Tang Mặc, Tang Mặc cũng khá tò mò, vì vậy bảo hai anh em trốn ở trong nhà đi, xem anh có thể tìm được hay không.
“Không chơi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT