“Rõ!”
Mọi người ưỡn ngực, hô vang, khí thế hừng hực.
Phương Đường ở bên cạnh có chút ngạc nhiên. Cấp bậc thấp nhất ở đây cũng là cấp tiểu đoàn. Hai đứa con của cô có công đức gì mà khiến nhiều vị lãnh đạo đích thân đến tìm kiếm? Khi tìm thấy, mỗi đứa nhóc này sẽ phải chịu mười trận đòn.
“Trời đã tối rồi mà Tiểu Văn và Tiểu Vũ vẫn chưa ra ngoài?” Một đứa trẻ la lên.
Một mảng mây đỏ ở phía tây dần dần phai đi, mặt trời đã lặn, trời cũng tối, gió trên sườn đồi thổi lạnh buốt. Những đứa trẻ chơi trốn tìm vào buổi sáng cũng đến vì chúng muốn biết Tiểu Văn và Tiểu Vũ trốn ở đâu để sau này chúng cũng có thể trốn ở nơi bí mật đó mà không ai tìm thấy.
Lòng Phương Đường chùng xuống, cô lại lo lắng, nhưng Đại tá Cao cũng nói rằng hai đứa trẻ không thể chạy đi đâu được, nhất định phải ở trên sườn đồi. Cô phải tin tưởng vào an ninh của khu tập thể lớn, chắc chắn sẽ không có chuyện gì xảy ra.
“Cả những gò mộ này cũng đừng bỏ qua!” Đại tá Cao nói với giọng nghiêm nghị, lúc này anh ấy đang đứng cạnh một gò mộ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT