“Hỏng nhan sắc mới tốt, đỡ cho nó suy nghĩ lung tung từ sáng đến tối, không biết tự biết mình!” Phó giáo sư Liễu vẫn còn tức giận, ghê tởm liếc mắt.
Cơ thể Liễu Tử Khâm run rẩy, đau lòng kêu khóc, cũng không dám cãi lại, sợ chọc giận cha lại đánh cô ta lần nữa.
“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”
Mẹ Liễu bôi thuốc xong, nhẫn nại hỏi.
Phó giáo sư Liễu vốn đã bớt giận, lại bị chọc cho giận lên, chỉ vào Liễu Tử Khâm mắng: “Con biết mình đã đắc tội với ai không? Con tưởng cha con giỏi lắm sao? Trong mắt nhà Phương Đường, cha con chẳng là gì cả, cho dù điều động cha con đến nông trường làm việc cũng chỉ là một việc rất nhỏ đối với họ. Cha đã sớm nói với con rồi, phải có mối quan hệ tốt với Phương Đường. Con coi lời cha nói như gió thổi bên tai à?”
“Không phải, con... con không biết!”
Liễu Tử Khâm hoảng sợ lắc đầu, đôi mắt đều khóc tới sưng húp, trong lòng lại càng ghen tị hơn. Sao mọi điều tốt đẹp đều chỉ có một mình Phương Đường được hưởng?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play