Mấy ngày này tâm trạng của Liễu Tử Câm vô cùng tốt. Bởi vì càng ngày lời đồn do bản thân cô ta tung ra càng ác liệt. Chắc chắn danh tiếng của Phương Đường sẽ bị xấu đi. Lời nói của mọi người thật đáng sợ, miệng đời xói mòn cả vàng. Cô ta muốn nhìn xem Phương Đường còn làm thế nào để khoe khoang được nữa!
Chẳng qua tâm trạng của cô ta chỉ tốt đẹp được mấy ngày ngắn ngủi. Thế mà trường học lại đứng ra bênh vực cho Phương Đường, cũng may trường học không điều tra ra được là cô ta làm. Liễu Tử Câm thở phào nhẹ nhõm, cô ta cho rằng bản thân mình thật may mắn.
Nhưng lúc tan học về đến nhà, vừa mới bước chân vào cửa, cô ta lập tức bị một chén trà đập thẳng vào. Liễu Tử Câm không tránh kịp nên bị chén trà đập vào trán. Sau cơn đau thì có một dòng chảy ấm nóng chảy từ trên mặt cô ta xuống.
Liễu Tử Khâm loạng choạng, trước mắt tối sầm lại, không đứng vững được, môi cũng tái nhợt.
Cô ta không hiểu tại sao cha lại nổi giận dữ dội như vậy, lại ra tay tàn nhẫn với cô ta như vậy. Rõ ràng cha là người thương yêu cô ta nhất mà.
“Cô còn mặt mũi về đây à? Cái mặt già này của tôi đều bị cô làm mất hết rồi!”
Phó giáo sư Liễu tức giận mắng chửi. Hôm nay ông ta bị hiệu trưởng gọi đi. Lúc đi còn rất đắc ý, tưởng rằng cuối cùng hiệu trưởng cũng đã biết đến tài năng và năng lực của ông ta, sắp thăng chức cho ông ta rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT