Phương Đường giải thích, sau đó vẫy tay chào mọi người rồi rời đi.
Tống Đan Linh trợn tròn mắt, kinh ngạc nói: “Phương Đường vậy mà đã làm mẹ rồi á? Trời đất, nhìn cô ấy còn trẻ hơn tôi nữa.”
“Vốn dĩ tuổi của Tiểu Phương cũng không lớn, mới hai mươi thôi, Tiểu Tống cô bao nhiêu tuổi?” Mã Hồng Mai hỏi.
“Tôi 19, ôi, tôi không sống được mất, tôi và Phương Đường đứng cạnh nhau, nhìn tôi giống như một bà già vậy!”
Vẻ mặt của Tống Đan Linh rất khoa trương, khiến Mã Hồng Mai và An Tĩnh đều bị chọc cười, họ biết cô ấy đang nói đùa, thật ra mặc dù Tống Đan Linh không phải một người cực đẹp, nhưng cô ấy rất thanh tú, trắng trẻo, cũng là một cô gái xinh đẹp.
Lý Mẫn liếc nhìn giường ngủ của Phương Đường, ánh mắt hâm mộ, người Thượng Hải thật sự có tiền, thoạt nhìn quần áo trên người Phương Đường rất cao cấp, chắc chắn là rất giàu có nhỉ?
Sau đó cô ấy lại nhìn bộ quần áo mới trên người mình, cảm thấy ghét bỏ. Bộ quần áo mới này của cô ấy đã được chị dâu may suốt một đêm mới xong, ở trong thôn được coi là đồ tốt, nhưng sau khi đến Thượng Hải, nhìn cô ấy giống như đồ nhà quê vậy, không lên được mặt bàn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT