Tang Mặc từ chối. Anh không có hứng thú với cục điện lực, nhưng dĩ nhiên không thể nói vậy được: “Hiện giờ cháu còn ít kinh nghiệm, đi đến đó cũng không giúp được anh Kiến Quân nhiều. Chờ cháu học hỏi thêm kinh nghiệm, rồi sẽ làm phiền ông nội Ngưu.”
“Được, khi nào muốn đi thì cứ nói với ông!”
Ông cụ Ngưu cảm thấy Tang Mặc khá được, không phải là kiểu người chỉ nói được mà không làm được, không giống như một số thanh niên khác, chẳng có bản lĩnh gì nhưng lại hay ra vẻ, không hề thực tế.
“Vâng ạ, cháu sẽ không khách sáo với ông!”
Tang Mặc cũng không khách sáo. Hơn nữa mặc dù anh không muốn đi làm ở cục điện lực, nhưng lại muốn giao tiếp với con trai thứ hai của ông Ngưu. Ngưu Kiến Quân rất có tiếng nói ở cục điện lực, sau này khi anh ra ngoài tự làm ăn, biết đâu sẽ có lúc cần đến Ngưu Kiến Quân.
Từ lâu anh đã ấp ủ ý định tự làm ăn, dù là một đơn vị tốt đến đâu, anh cũng không mảy may dao động.
Thà làm đầu gà cũng hơn làm đuôi phượng, đó là suy nghĩ của Tang Mặc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT