Cuối cùng cả nhà cũng rời khỏi khu tập thể, Tang Hướng Hoa không cam tâm quay đầu nhìn lại. Căn nhà khí thế sang trọng như vậy, rõ ràng anh ta có thể ở, nhưng lại bị Tang Mặc chiếm lấy.
Nhất định là Tang Mặc đã quạt gió thổi lửa, nói xấu cả nhà anh ta ở trước mặt ông nội, nên ông nội mới vô tình như vậy. Ánh mắt căm phẫn của Tang Hướng Hoa không lọt khỏi tầm mắt Tang Mặc, nhưng anh cũng chẳng quan tâm.
Người anh họ này của anh vô dụng giống như bác cả của anh, chẳng làm nên trò trống gì.
Biết điều thì ngoan ngoãn ở lại Bắc Kinh, anh cũng sẽ mặc kệ cả nhà này, nhưng nếu không biết điều, đừng trách anh ra tay tàn nhẫn.
Cuối cùng trong sân cũng yên tĩnh trở lại, Phương Đường thở phào nhẹ nhõm. May là ông cụ Tang không mềm lòng.
“Ông Tang, làm tốt lắm! Phải như vậy mới được! Lúc nãy tôi còn lo ông già hồ đồ cơ!” Ông cụ Phương khoái chí cười lớn.
“Ông mới là người hồ đồ!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT