Thành Thành khiếp đảm trốn đến phía sau bà nội, nhỏ giọng nói: “Ông bác thật đáng sợ!”
“Đừng sợ, ông ta là hổ giấy!”
Bác gái ôm lấy cháu trai, hung hăng trừng mắt nhìn ông Hồ, loại chó cậy gần nhà, nợ tiền mà còn có lý sao?
Bà ấy không sợ loại chó má này, gia đình bà ấy là gia đình trong sạch, tổ tông mười tám đời đều là bần nông, dám động một chút vào bà ấy thử xem.
Ông Hồ cắn chặt răng, miễn cưỡng cố gắng tươi cười một chút, tỏ ra vô cùng đáng thương rồi nói: “Tôi thật sự không có tiền, hay là mấy người xem một thân thịt này của tôi có thể bán được bao nhiêu tiền thì tùy mấy người xử trí!”
Phương Đường cười lạnh, đây là kể khổ không thành nên bắt đầu ăn vạ.
Cô thay đổi tư thế, ngồi thoải mái hơn một chút, lúc này mới thong thả ung dung nói: “Giám đốc Hồ, ông nói như vậy thì lại không thú vị rồi. Chúng tôi tới đòi tiền nhưng không gây sự, cũng không thiếu lễ nghĩa, càng không hề ra tay, ông cần gì phải hại chúng tôi bị kiện? Hơn nữa, tuy thân thể này của ông nhiều thịt, nhưng không đáng tiền, nếu là một con heo thì còn có thể bán được hơn trăm tệ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play