Phương Đường cười lạnh lấy giấy vay nợ ra, phe phẩy rồi lớn tiếng nói: “Xem cho rõ ràng đi, đây là giấy vay nợ do giám đốc Hồ của mấy người tự tay viết, giấy trắng mực đen, viết rõ ràng rành mạch. Tuy rằng mấy người thiếu tay thiếu chân, nhưng chắc là mắt không bị mờ đâu nhỉ!”
Cô cầm giấy vay nợ cho quần chúng vây xem nhìn một vòng. Tuy rằng giấy vay nợ đã ố vàng, nhưng đúng thật là giấy trắng mực đen, còn có con dấu của xưởng Hồng Tinh, lời lẽ vô cùng xác thực.
“Dù sao xưởng của chúng tôi cũng không có tiền, không trả được!” Người mất cánh tay phát huy bản lĩnh vô lại, vẫn là không chịu để cho mấy người Phương Đường đi vào.
Giám đốc Hồ nói, cần phải ngăn cản người phụ nữ này lại. Nếu mà làm tốt thì ông ta sẽ phát tiền thưởng cho bọn họ.
“Xưởng của mấy người không có tiền sao? Hừ, loại chuyện ma quỷ này còn chưa đủ để lừa một đứa trẻ ba tuổi. Giám đốc Hồ của mấy người tai to mặt lớn, mỡ trong bụng ít nhất cũng phải ba mươi cân, bụng còn lớn hơn cả người đang mang thai bốn tháng là tôi đây. Bụng này không phải mỗi ngày cơm ngon rượu say thì sao mà có được? Giám đốc Triệu của chúng tôi hiện tại thì nghèo đến nỗi mỗi ngày chỉ gặm dưa muối bánh bao chay, nào được thoải mái dễ chịu như giám đốc Hồ của mấy người!”
Phương Đường ăn nói rõ ràng, từng chữ rõ rệt, phát huy kỹ năng múa lưỡi như rắn của cô, cho dù có thêm năm người nữa cũng đều không nói lại được cô.
Nhóm quần chúng vây xem không khỏi gật đầu, bụng của ông Hồ kia là thật sự rất to, tròn trịa, như là quả bóng được thổi phồng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play