“Ngoan, chờ ông bác này trả tiền thì nhà ta sẽ có tiền mua thịt!”
Phương Đường ngầm khen đứa bé này thông minh, trên mặt lại vẫn nước mắt lưng tròng, khóc đến vô cùng thê thảm.
Bác gái lặng lẽ đẩy ở phía sau cháu trai, Thành Thành hiểu ý, khóc lóc lao đến chỗ ông Hồ, sau đó ôm đùi ông ta rồi khóc thét lên: “Ông bác, cầu xin ông bác trả tiền đi, cháu muốn ăn thịt, đã lâu rồi cháu không ăn thịt, cháu đói lắm!”
Thành Thành thật sự thèm thịt, đã rất nhiều năm rồi cậu và bà nội không ăn thịt. Lần trước ăn cơm ở nhà dì xinh đẹp, là bữa cơm ngon nhất trong trí nhớ của cậu. Dì còn nói với cậu, nếu có thể đòi được tiền thì cậu và bà nội có thể được ăn thịt.
Cậu nhóc không hiểu cái lý lẽ thiếu nợ thì phải trả tiền, cậu chỉ muốn ăn thịt, cho nên vô cùng ra sức khóc, trên mặt đầy nước mắt nước mũi, còn ra sức cọ vào ống quần của ông Hồ.
Ông Hồ vô cùng ghê tởm, lại không thể ra tay với trẻ con, nếu không ông ta sẽ thành đuối lý.
Đáng chết!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT