“Chú à, thật sự là do chú ấy gọi chúng tôi tới đây, mẹ chồng của tôi có quan hệ rất tốt với chú ấy, khi còn nhỏ giày của chú ấy đều là do mẹ chồng tôi làm cho đấy.” Phương Đường mở to mắt nói dối, dù sao bảo vệ cũng không thể hỏi giám đốc nhà máy được.
Chỉ cần cô có thể lẻn vào là được, phải nhìn thấy được tên họ Hồ đó đã.
Người bảo vệ nhìn thấy Phương Đường khóc mà mềm lòng, cô con dâu nhỏ này khóc thật đáng thương, nước mắt giống như tích tụ đã lâu ở trong lòng, làm lòng ông ấy cũng ê ẩm, không thể dễ chịu nổi.
“Mấy người vào đi, đừng đi loạn trong xưởng là được!”
“Sẽ không đâu, cảm ơn chú nhiều lắm!”
Phương Đường cảm động đến mức rơi nước mắt khi nói lời cảm ơn, bảo vệ mở cửa ra, cuối cùng ba người bọn họ cũng vào được, nhà máy không lớn, chỉ có văn phòng và xưởng ở gần nhau, rất đơn sơ.
Văn phòng giám đốc nhà máy rất dễ tìm, cửa hé mở, cô đẩy nhẹ ra, bên trong là một người đàn ông khoảng bốn mươi tuổi đang ngồi, khuôn mặt hồng hào, tai to mặt lớn, bụng phệ ra như Phật Di lặc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play