Bạch An Kỳ nhíu mày, bĩu môi không vui: “Sao cô nói chuyện giống mẹ tôi vậy, cứ như bà cụ non ấy. Hừ, bản thân cô tìm được một người đàn ông đẹp trai như Tang Mặc, lại khuyên tôi tìm một người xấu xí.”
Phương Đường trợn mắt, không quá tức giận. Cô biết tính khí khó chịu của cô gái này, nên lười đôi co.
“Thì tại vì cô cũng không đẹp bằng tôi, rồng đi với rồng, phượng đi với phượng, chuột đi với chuột. Cô không hiểu cái lý lẽ này à?”
Phương Đường bực bội đáp trả, khiến Bạch An Kỳ bĩu môi, tức giận phồng má. Phương Đường cũng không quan tâm đến cô ta, tự mình ăn cơm, cô gái này đúng là đáng mắng.
Một lát sau, Bạch An Kỳ lại tới gần cô nói chuyện: “Tôi không đẹp bằng cô, nhưng nhan sắc của tôi cũng thuộc dạng nổi bật. Hơn nữa cha tôi còn là giám đốc cửa hàng bách hóa.”
“Cô cũng đã nói đó là cha cô, chứ không phải cô là giám đốc. Hơn nữa, cha cô có thể làm giám đốc cả đời sao?”
Phương Đường nhìn Bạch An Kỳ với ánh mắt sâu xa. Ở đời trước nhà Bạch An Kỳ gặp chuyện, đại khái là vào nửa cuối năm, những ngày sung sướng của cô gái này sắp kết thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play