Chị Thư cũng không đan áo len nữa, ngày nào đi làm cũng gục mặt xuống bàn ngủ gật, hoặc sang văn phòng bên cạnh tán dóc với mọi người, cuộc sống vẫn rất bình thường.
Phương Đường đã hòa nhập với mọi người trong văn phòng, ai cũng rất lịch sự với cô. Trưởng phòng Tề và chị Thư cũng không dám sai bảo cô làm việc nữa. Mỗi người thay phiên nhau lấy nước mỗi tuần, tự lau bàn của mình, mọi thứ đều ngăn nắp và có trật tự.
Vào buổi trưa, lúc đi ăn trưa ở căng tin, Triệu Vỹ Kiệt chạy đến. Anh ta đã ra nghề, có thể tự lái xe một mình, tiền lương cũng tăng, trở thành nhân viên chính thức.
Tang Mặc, Phương Đường và Bạch An Kỳ vẫn đang là người học việc. Nhưng nếu không có gì bất ngờ, họ sẽ được chuyển sang làm công nhân chính thức vào tháng 10.
“Thứ bảy này, nhà máy của chúng ta và nhà máy dệt liên hoan chung với nhau, mọi người có đi không?” Triệu Vỹ Kiệt háo hức hỏi.
Mắt Phạm Bính sáng rực lên, vội vàng hỏi: “Có nhiều cô gái xinh đẹp không?”
“Tất nhiên là nhiều. Nhà máy dệt không có gì nhiều, chỉ có con gái xinh đẹp là nhiều nhất. Anh trai tôi làm việc ở nhà máy dệt, lần liên hoan này do anh ấy tổ chức. Ai muốn đi thì nói với tôi một tiếng, tôi sẽ dẫn mọi người qua đó, để anh trai tôi giới thiệu các cô gái xinh đẹp.” Triệu Vỹ Kiệt nói với vẻ đắc ý.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play