Tang Mặc cũng đói, anh vừa gọi điện cho khách sạn đưa đồ ăn lên phòng, bây giờ anh cũng không còn sức lực đi xuống lầu.
Bây giờ cuối cùng anh cũng có thể hiểu được những vị vua ngu ngốc không vào triều vì người đẹp, loại chuyện này thật sự vượt quá tầm kiểm soát của họ, đốt cháy cơ thể của họ, làm họ khó mà kìm lòng nổi, dù cho họ có đầu óc thông minh nhanh nhạy thì vẫn là chưa đủ.
Hệ thống ở trong bóng tối cười đắc ý. Hừ, có được món báu vật thần bí của hệ thống khen thưởng, thì tuyệt đối sẽ làm người ta say mê đến mơ màng, muốn ngừng mà không được, đừng nói là lên triều, mà ngay cả rời giường cũng không được.
Năm đó từ khi ký chủ của nó ở trong hậu cũng nhận được phần thưởng này từ nó, hoàng đế đều bị nàng ta mê hoặc đến độ thần hồn điên đảo, ngày ngày đều không lên triều, hậu cung do nàng ta độc sủng, nhưng đáng tiếc là, tốt quá lại hóa không hay, ký chủ của nó nổi lòng tham không bỏ được, mà nhà mẹ đẻ của nàng ta lại không có bối cảnh, nên cuối cùng lại mang danh là họa quốc yêu phi, vì muốn làm yên lòng nhiều người đang tức giận nên hoàng đế mới ban rượu độc cho ký chủ nhà nó, thế là đi đời nhà ma luôn.
Phương Đường muốn đi tắm, nhưng khi di chuyển một chút thì toàn thân liền đau nhức, mệt hơn so với việc phải cày cả một mẫu ruộng, cô tức giận đến mức trừng mắt nhìn tên đầu sỏ gây tội, Tang Mặc chột dạ, ánh mắt nhìn cô mang theo sự lấy lòng, chủ động xoa bóp cho cô.
Cô tức giận đập tay, sau đó lại trừng mắt nhìn, rồi cố gắng đi vào nhà tắm, còn cảnh cáo: “Không cho phép anh đi vào!”
Tang Mặc sờ sờ cái mũi, trong lòng có chút hối hận vì mình quá tham lam, khiến cho giờ vợ đã coi anh như một con mãnh thú vậy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play