Những chiếc xe jeep hoành tráng đó, những vị khách mặc quân trang, còn có ba ông lão có khí chất không tầm thường đó nữa, còn nhìn thấy cả vợ chồng của đại đội trưởng ở dưới quê, đang thay thế ông ta ngồi ở chỗ ngồi của gia đình, cảm giác bây giờ của Phương Tử Đông cũng giống như những người trong nhà máy vậy, nếu đã vì nhặt một hạt vừng mà ném một quả dưa hấu ngon thì đến lúc tìm lại, ruột bên trong quả dưa đều đã chuyển xanh rồi.
Nếu biết trước con gái thứ hai của mình sẽ có phúc như thế này, thì mười tám năm trước ông ta tuyệt đối sẽ không đưa cô xuống nông thôn sống, dù cho có phải tiễn Phương Lan và Phương Hoa đi thì ông ta cũng sẽ giữ lại Phương Đường, sau đó nuôi dưỡng cô thật tốt.
Giả sử nếu đến năm mười tám tuổi Phương Đường vẫn sống bên cạnh ông ta thì chắc chắn ông ta sẽ không có ngày hôm nay.
Phương Tử Đông nặng nề thở dài, cực kỳ ảo não, ông ta đã tự tay chặt đứt đường dẫn đến thành công một cách nhanh chóng rồi, nhưng ông ta lại nhanh chóng phấn chấn lên. Từ trước đến nay Phương Đường luôn dễ mềm lòng, chuyện lúc trước ông ta làm quả thật có chút quá đáng, nhưng ông ta tin rằng, chỉ cần ông ta kiên trì đối xử tốt với Phương Đường thì nhất định cô sẽ bị ông ta cảm hóa.
Hơn nữa bây giờ không còn người phụ nữ điên khùng đó nữa, Phương Tử Đông càng thêm tin tưởng, ông ta lấy lại tinh thần, lên xe rồi trở về căn phòng trọ.
Buổi tối hôm nay Tang Mặc và Phương Đường ngủ ở khách sạn, họ đã đặt một đêm, trong phòng trang trí rất lãng mạn, còn cố ý trải một chiếc chăn bông cưới màu đỏ thẫm, trên đó có dán dòng chữ chúc mừng màu đỏ.
Phương Đường càng lo lắng hơn, đầu óc cô không thể suy nghĩ gì nữa, hai chân như bị hóa đá, đứng ở cửa mà ngơ ngác.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play