Mặc dù gia thế của anh ta không bằng Tang Mặc, nhưng cha anh ta là giám đốc nhà máy, anh ta vẫn rất được ưa chuộng trên thị trường mai mối. Lúc về nhà, anh ta sẽ nói với mẹ. Lần sau giới thiệu đối tượng, gia thế công việc đều xếp sau, quan trọng nhất là phải xem tướng mạo, đoán chừng khó có người đẹp hơn Phương Đường, nhưng cũng không thể chênh lệch quá nhiều, anh ta sẽ rất mất mặt.
Tang Mặc cũng nhìn chằm chằm, trong lòng vô cùng nóng vội, không muốn đến nhà hàng nữa, anh ta muốn động phòng ngay bây giờ.
Phương Đường hé miệng mỉm cười, liếc mắt nhìn, dáng vẻ ngốc nghếch này y hệt như một con ngỗng ngốc.
Tang Mặc kịp phản ứng lại. Anh bước lên, cúi người xuống. Theo thông lệ, anh trai nhà gái sẽ là người cõng cô dâu lên kiệu hoa, nhưng vì Phương Đường không muốn mời người nhà bên đằng vợ, nên đã nhờ Tang Mặc thay thế.
Tang Mặc cõng Phương Đường trên lưng đi rất vững, từng bước từng bước đi xuống cầu thang. Khi đến sân, ông cụ Phương đã bắn pháo. Tiếng nổ rầm rộ, giấy đỏ vụn vẫn rơi rải trên mặt đất, còn có mùi hương mạnh mẽ của thuốc súng.
Mọi người từ khắp nơi tụ tập lại. Bà nội Phương lấy ra một túi kẹo mừng chia cho mọi người, còn ông cụ Phương thì chia thuốc lá cho đàn ông.
“Ông Phương, ông nên nhân dịp vui mừng mà hào phóng hơn chứ, cho thêm vài điếu đi, keo kiệt thế!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT